(Phóng sự do Bích Xuân thực hiện)
Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014
Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014
Tâm sự kiếm phòng ở Barcelone và Andorre - Trần Minh Răn
(Kính tặng các bác và anh chị tham gia chuyến du
ngoạn Paris-Barcelone-Sitges-Andorre từ 08/05 đến 13/05/2014)
Tối chủ nhựt tôi lấy máy bay đi Barcelone và Andorre
để kiếm khách sạn cho phái đoàn đi du ngoạn hành hương vào đầu tháng
5. Nhằm vào giai đoạn học đường nghỉ lễ Phục sinh nên giá vé cũng
khá mắc. Rời Paris khoảng 1 giờ 30 thì máy bay hạ cánh xuống phi
trường Barcelone, tôi lấy xe lửa vào trung tâm thành phố lúc nửa đêm,
sau đó tôi đến Gare du Nord của thành phố kiếm chỗ ngả lưng. Rời métro
đến nhà ga sao thấy vắng vẻ quá, trong người khi đó lại ôm một mớ
tiền mặt nên cũng thấy áy náy, lo lắng. Đến nhà ga đi lòng vòng không
thấy khách sạn, tôi không dám đi xa nên vào bên trong nhà ga thì mới
biết đây chỉ là một trong những bến xe đò lớn phía Bắc của thành
phố. Thế là tôi nghỉ đêm ở nhà ga cùng vài chục người không quen
thuộc, đủ thành phần nghèo khó. Trong nhóm người ngủ lại ở nhà ga xe
đò với tôi có hai vợ chồng người Cam Bốt cùng đứa con nhỏ ngồi trên
xe đẩy, chờ đợi chuyến xe đò sớm hôm sau.
Sáng thứ Hai tôi đi métro ra bến cảng đi vòng vòng,
thả bộ dọc ra bãi biển của thành phố Barcelone nhưng cũng chẳng thấy
bóng dáng 1 khách sạn nào, không giống như những thành phố biển nhiều
khách du lịch mà tôi đã từng đi qua. Sau hơn một giờ đi bộ tôi mới gặp
vài khách sạn hỏi giá thuê phòng vào hai ngày cuối tuần 10 và 11
tháng 5, nhân viên gặp tôi thì từ chối mau lẹ hoặc cho một cái giá thuê
quá là cao. Ban đầu tôi ngỡ mình nghe không rõ nhưng sau mới biết đó
là sự thật phũ phàng. Ngày thường khách sạn ba sao giá khoảng 60 hay
70 euros cho hai người nhưng cuối tuần 10 và 11 tháng 5 nay, giá lại lên
tới 300 euros cho 1 phòng hai người. Nhân viên khách sạn cho tôi biết là :
vào tuần lễ này của tháng 5, ngoài lễ truyền thống hàng năm của thành
phố tưởng niệm ông Thánh Saint Ponç (mà người dân Barcelone xem như 1 Hải
Thượng Lãng Ông của Việt Nam), trong ngày này, những kỳ hoa dị thảo
sẽ được bày bán đầy trên đường Hôpital, còn có những hội hè khác
nữa. Trong phái đoàn sắp sửa đi có chị dược sĩ Xuân Mỹ Paris và anh
bác sĩ Đường Minh Hoàng Cali sẽ có dịp tha hồ xem xét.

Khoảng chiều chiều, tôi lấy xe lửa ngoại ô đến thành
phố củ khoai Montserrat coi có thể mướn được phòng ngủ ? Xe lửa chạy
khoảng một giờ thì đến nơi, cảnh đẹp thì có đẹp nhưng khách sạn
không thấy đâu vậy nhỉ ? Ánh nắng chiều dần dần mất, tôi e dè phải ngủ
khách sạn ngàn sao ở thị trấn núi non nên vội vàng lên xe lửa trở về trung tâm Barcelone.
Trở về đến khách sạn thì trời đã tối, thành phố cảng đã lên đèn.
Việc làm đầu tiên về đến khách sạn là phải liên lạc với vợ nhà qua hệ
thống liên lạc viễn thông truyền hình miễn phí Face Time. Vợ tôi
thường dùng hệ thống này để liên lạc với con cháu và gia đình và đã
chỉ dẫn qua cho tôi. Nhờ liên lạc mặt đối mặt nên tôi không còn cảm
thấy cô độc trên nẻo đường xa có nhiều khó khăn nữa.
Đến xứ Andorre có ba cái tôi thích là : cái mát lạnh
của không khí trong lành, mua đồ miễn thuế giá rẻ và ăn bao bụng.
Đến nơi đã quá 3 giờ chiều cho nên các nhà hàng bao bụng đều đã đóng
cửa và từ chối nhận khách hàng. Tôi không dám vào nhà hàng vì sợ mất
nhiều tiền và thời giờ và sẽ không đủ thời gian để đón xe quay trở
lại thành phố Barcelone. Sau khi đến khách sạn đã liên lạc trước qua
internet đặt cọc tiền, tôi liền vội vã đón xe trở về trung tâm phố
cổ với cái bụng đói rã rời.
Về đến trung tâm phố cổ Andorre, tôi liền chạy đi mua
vé xe đò đi Barcelone trước, sau đó mới có thời gian vào quán Mac
Donald để lo cho cái dạ dày. Xứ Andorre có nhiều ngã tư bằng bồn binh
không đèn xanh đèn đỏ, mỗi bồn binh thường được trang trí nhiều tác
phẩm nghệ thuật được làm bằng kim loại hoặc cây cỏ có hình thù thú
rừng thiên nhiên. Rất tiếc là hầu hết những tác phẩm điêu khắc bằng kim
loại này đã bị rỉ sét theo thời gian.
Ngày thứ tư tôi lên đường đến Sitges, một thị trấn nằm ở ngoại ô Barcelone khá đẹp và hấp dẫn nhiều khách du lịch. Tại đây tôi đã tìm ra được khách sạn giá như ý, ngoài ra tôi còn có thời gian đi dọc bãi biển dài có nhiều người nằm phơi nắng hay tắm biển, những đường hẻm nhỏ với những nhà hàng đủ kiểu đem đến cho du khách giá hơi rẻ so với các nơi khác ở Âu châu.


Montjuic... Lá cờ xứ Catatan vốn rất gần gũi với người Việt quốc gia vì nó có màu vàng bốn sọc đỏ tương tự như hoàng kỳ của chúng ta ngày xưa. Người Cantalan nay đang làm giàu cho xứ họ và có tham vọng sẽ dựng lại nước Catatogne qua một cuộc trưng cầu dân ý. Ai đến đây cũng đều thấy người Catalan giương cao ngọn cờ vàng bốn sọc đỏ ở khắp mọi nơi. Bên cạnh lá cờ vàng bốn sọc đỏ nhưng phần ở góc là tam giác xanh sao trắng, thỉnh thoảng ta sẽ thấy những lá cờ vàng bốn sọc đỏ nhưng tam giác là nền vàng sao đỏ hoặc nền đỏ sao vàng.
Paris 18/04/2014
Trần Minh Răn
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)