Sáng tác Phan Văn Hưng
Trình bày Thanh Trúc & Phan Văn Hưng
1-
Còn ai thương dân tôi
Đang đau khổ một trời
Đang cúi đầu im tiếng
Ngậm buồn mà nghe giọt nước mắt rơi… xuống đời
Còn ai thương dân tôi
Sau cuộc chiến rã rời
Sau trăm nghìn mất mát
Vết thương sao vẫn còn rỉ máu tươi…. chưa thôi
Có ai thấy em thơ
Mắt xanh hoen lệ mờ
Đi trong ngày đói khát
Đi trong trời bơ vơ
Ai thấy mẹ mỏi mòn
Ngồi mà nhớ đứa con
Bị mang đi một buổi
Nay biết mất hay còn
Có ai thấy bây giờ
Cha già tóc bạc phơ
Da nhăn niềm tủi phận
Môi khô héo mong chờ
2-
Còn ai thương dân tôi
Đang đau khổ một trời
Đang cúi đầu im tiếng
Ngậm buồn mà nghe giọt nước mắt rơi… xuống đời
Còn ai thương dân tôi
Sau cuộc chiến rã rời
Sau trăm nghìn mất mát
Vết thương sao vẫn còn rỉ máu tươi…. chưa thôi
Có ai thấy em thơ
Mắt xanh hoen lệ mờ
Đi trong ngày đói khát
Đi trong trời bơ vơ
Ai thấy mẹ mỏi mòn
Ngồi mà nhớ đứa con
Bị mang đi một buổi
Nay biết mất hay còn
Có ai thấy bây giờ
Cha già tóc bạc phơ
Da nhăn niềm tủi phận
Môi khô héo mong chờ
Nhạc đệm...
3-
Đã nghe tiếng xích xiềng
Vang niềm đau chân chị
Đã thấy rõ cùm gông
Trĩu uất hận tay anh
Mà làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Đã nghe tiếng xích xiềng
Vang niềm đau chân chị
Đã thấy rõ cùm gông
Trĩu uất hận tay anh
Mà làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Đã nghe tiếng xích xiềng
Vang niềm đau chân chị
Đã thấy rõ cùm gông
Trĩu uất hận tay anh
Mà làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao... đành !
(Guillaume PHAN chép lại lời)
---
Còn ai thương dân tôi
Sáng tác Phan Văn Hưng
Medley/La souffrance des miens
Hạnh Quỳnh dịch sang Pháp ngữ
Trình bày Hạnh Quỳnh & Lê Như Kha
Du fond de ta prison, des cris "Liberté"
Et tu paieras par ce nom le droit de t'en aller
Alors, chantes mon frère, chantes !
La rosée du matin brisera tes chaînes
Chantes mon frère, chantes !
La première pluie est signe d'espérance
Còn ai thương dân tôi
Đang đau khổ một trời
Đang cúi đầu im tiếng
Ngậm buồn mà nghe giọt nước mắt rơi… xuống đời
Còn ai thương dân tôi
Sau cuộc chiến rã rời
Sau trăm nghìn mất mát
Vết thương xưa sao vẫn còn rỉ máu tươi…. chưa thôi
Mais aujourd'hui, qui se souvient de la souffrance ceux des miens
Qui se souvient de toi mon peuple
Où mon peuple, dans le silence et la douleur, tu écoutes tes pleurs... tomber...
sur le noir de tes nuits
Có ai thấy em thơ
Mắt xanh hoen lệ mờ
Đi trong ngày đói khát
Đi trong trời bơ vơ
Mais aujourd'hui, qui se souvient de la souffrance ceux des miens
Qui se souvient de toi l'enfant
Où l'enfant, tu sais déjà pourquoi tu pleures, toi l'enfant du désarroi...
et de la peur
Ai thấy mẹ mỏi mòn
Ngồi mà nhớ đứa con
Bị mang đi một buổi
Nay biết mất hay còn
Mais aujourd'hui, qui se souvient de la souffrance ceux des miens
Qui se souvient de toi ma mère
Où ma mère, les jours d'attente, on voilait son regard, et pourtant tu attends...
qu'ils te reviennnent ce fils qu'ils ont tant donné un soir
Có ai thấy bây giờ
Cha già tóc bạc phơ
Da nhăn niềm tủi phận
Môi khô héo mong chờ
Mais aujourd'hui, qui se souvient de la souffrance ceux des miens
Qui se souvient de toi mon père
Où mon père, le désespoir a posé sur tes cheveux le blanc de l'hiver,
sur ton visage, cerise des amers, et sur tes lèvres le goût la sandre
Đã nghe tiếng xích xiềng
Vang niềm đau chân chị
Đã thấy rõ cùm gông
Trĩu uất hận tay anh
Mà làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Đã nghe tiếng xích xiềng
Vang niềm đau chân chị
Đã thấy rõ cùm gông
Trĩu uất hận tay anh
Mà làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Làm ngơ sao đành
Chantes mon frère, chantes !
Demain, la rosée du matin brisera tes chaînes
Chantes mon frère, chantes
La première pluie est signe d'espérance
Chantes mon frère, chantes !
Demain, la rosée du matin brisera tes chaînes
Chantes mon frère, chantes
La première pluie est signe d'espérance...
Chantes mon peuple, chantes !
Demain, la rosée du matin brisera tes chaînes
Chantes mon peuple, et crie...
Liberté !
(Guillaume PHAN chép lại lời)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét